(Tổ Quốc) - Suốt một thời gian dài David Villa không nhận được sự tôn vinh xứng đáng. Và đến khi giải nghệ, nhìn lại những gì tiền đạo 37 tuổi đạt được, tất cả buộc phải ngả mũ trước anh.
"Tôi không bao giờ quên khoảnh khắc siêu thực đó, vào tháng 2/2015. Vào cuối buổi tập của Real Zaragoza, tôi đang tập sút phạt thì một đám người tiến vào, bao gồm cả Giám đốc truyền thông, tay cầm chiếc áo đỏ.
Rồi tôi nhận ra nó. Tôi đông cứng, và lắc đầu, không thể nào. Tôi biết dạo gần đây minh ghi nhiều bàn thắng, người hâm mộ thì kêu gọi 'Villa cho ĐTQG' và báo chí cũng nhắc tên. Nhưng tôi không tin nổi điều này sẽ xảy ra. Nó luôn là một giấc mơ từ tấm bé. Và tôi sẽ chung phòng thay đồ với Raul Gonzalez, Fernando Morientes, những người mà tôi thần tượng".
Đó là những gì David Villa viết trên The Players Tribune về lần đầu biết tin được triệu tập vào ĐT Tây Ban Nha. Anh đã thực sự choáng váng. Và thời điểm ấy, nếu ai đó nói rằng Villa sẽ là chân sút vĩ đại nhất, thậm chí nhân vật quan trọng nhất lịch sử đội tuyển, anh hẳn đã ngất xỉu.
David Villa đã ghi 439 bàn thắng trong 9 màu áo khác nhau.
Thực tế là trong thời kỳ hoàng kim nhất của Tây Ban Nha, với danh hiệu vô địch Euro 2008 và World Cup 2010, không phải Xavi Hernandez, Andres Iniesta, Iker Casillas hay Sergio Ramos, chính Villa mới là nhân tố biến thế hệ cầu thủ tài năng của La Roja thành một cỗ máy chiến thắng liên tiếp. Anh mang đến sự hòa hợp, khiến tiqui-taca trở nên hiệu quả khi cung cấp các bàn thắng họ cần.
Raul rất vĩ đại, nhưng huyền thoại này cần đến 102 trận để có 44 bàn thắng, Fernando Torres cũng rất xuất sắc, song chỉ ghi được 38 bàn sau 110 trận. Còn Villa, có 59 bàn sau 98 trận. Hiệu suất bình quân 0,6 bàn mỗi trận của Villa cao hơn bất cứ ai khác trong tốp 10 chân sút tốt nhất La Roja, chỉ kém Alfredo Di Stefano (0,74), nhưng Di Stefano chỉ có 23 bàn.
Điều khá ngạc nhiên là ảnh hưởng của Villa ít được nhắc đến, và tên của anh càng không trong những cuộc tranh luận về cầu thủ xuất sắc nhất. Thậm chí Villa cũng chỉ một lần duy nhất được lọt vào đội hình tiêu biểu FIFPro XI. Có lẽ vì Villa không tạo nên những khoảnh khắc lớn, như Torres đã làm ở chung kết Euro 2008 hay Iniesta ở chung kết World Cup sau đó 2 năm. Và cũng có lẽ khi ấy, Villa không phải cầu thủ của Real hay Barca hoặc một CLB khổng lồ khác ở châu Âu.
Những danh hiệu mà Villa giành được là niềm mơ ước của mọi cầu thủ.
Trước khi đến Barca vào năm 2010, Villa chỉ chơi Valencia, Zaragoza và Sporting Gijon. Nhưng cho dù bất cứ đâu, kể cả sau này khoác áo Atletico, New York City rồi Melbourne City và Vissel Kobe, tiền đạo sinh ra ở Asturias vẫn luôn tỏa sáng. 380 bàn thắng trong toàn sự nghiệp là một con số khổng lồ, đặc biệt khi Villa không phải lúc nào cũng chơi cho đội bóng lớn.
Và ở một đội bóng lớn là Barca, bạn biết đấy, chơi cùng siêu sao Lionel Messi không bao giờ dễ dàng. Rất nhiều người đã thất bại. Nhưng Villa vẫn xoay sở để có được 48 bàn thắng cùng sự tôn trọng tuyệt đối của La Pulga.
Điều đầu tiên, tài ghi bàn của Villa là hiếm có. Như bàn thắng vào lưới Chile giúp Tây Ban Nha giành chiến thắng và vượt qua vòng bảng ở World Cup 2010, anh dứt điểm nhanh từ khoảng cách 37m chếch bên cánh trái.
"Sau này xem lại, tôi vẫn thót tim vì lẽ ra phải điều chỉnh một chút rồi sút bằng chân phải thì khả năng ăn bàn cao hơn. May mắn ở đây là bóng vẫn đi vào lưới. Nhưng tại sao lại làm vậy? Có lẽ đó là bản năng. Khi mọi thứ xảy ra ra rất nhanh và không có thời gian suy nghĩ, là lúc bản năng quyết định", Villa nhớ lại.
Khối gia tài đồ sộ của Villa với 14 danh hiệu lớn nhỏ.
Một yếu tố khác, cũng được chia sẻ bởi Villa, là khả năng thích ứng. "Tôi thường mặc áo số 7, nhưng tôi đã chơi ở vai trò của một 'số 9', 'số 10', 'số 11' và 'số 7'. Đó là lý do tôi có thể hòa nhập ở mọi đội bóng với mọi phong cách khác nhau", anh nói.
Bây giờ nhìn lại, Villa có thể tự hào với gia tài đồ sộ, gồm các danh hiệu World Cup, Euro, Champions League, cùng 3 La Liga với 2 đội khác nhau và 3 Copa del Rey ở 3 màu áo. Sau đó nói lời giải nghệ ở tuổi 37.
Nhưng điều quan trọng, dù chính thức giã từ sân cỏ, Villa không bao giờ phải đối mặt với điều mà anh lo lắng. Đó là "tôi không thể chơi như tôi vẫn chơi, không thể nhanh như tôi đã từng và phong độ tụt dốc".
Với 12 bàn sau 26 trận ở Vissel Kobe, Villa vẫn đạt hiệu suất đáng kinh ngạc 0,46 bàn/trận, cao hơn 0,40 khi còn chơi cho Barca. Đến phút cuối cùng, Villa vẫn là Villa, hay El Guaje - Cậu nhóc, tiền đạo toàn diện bậc nhất thế giới, một người xứng đáng nhận được sự ngưỡng mộ của cả thế giới.
THANH ĐÌNH