(Tổ Quốc) - Chữ viết nắn nót, gọn gàng. Câu cú gãy gọn, chấm phẩy đúng chỗ. Tả chú gà cũng đầy đủ từ "ngoại hình" đến "tính cách". Thế nhưng, từ đâu bỗng xuất hiện một chi tiết khiến ai nấy cười nghiêng ngả.
Cứ tưởng khi tả bố mẹ, bạn bè thì học sinh tiểu học mới cho ra đời những "áng văn" bá đạo ngoài sức tưởng tượng. Thế nhưng, ngay cả các con vật cũng có lúc trở thành "nạn nhân".
Chẳng hạn bài văn tả ti vi: "Nhà em có một chiếc tivi xam xung dài 4m. Em rất thích tivi xam xung, em rất quý chiếc tivi nhà em. Tivi nhà em rất thích tivi nhà em. Tivi nhà em có nhiều kênh vì nhà em bắt được nhiều kênh nhá". Còn mới đây, một clip tả con vật yêu thích đang được chia sẻ liên tục trên mạng bởi khả năng tưởng tượng quá bá đạo.
Khi được yêu cầu viết về một loài chim hoặc gia cầm mà em yêu thích, học sinh này viết: "Vào buổi sáng chú gà trống nhà em thường gáy ò... ó... o... Nhà của chú là một cái lồng xinh xinh. Bộ lông mướt. Cái mào đỏ tươi như cái nơ trên đầu. Sở thích của chú là mổ thóc. Chú có thể đẻ ra những quả trứng khác, chú chăm con rất khéo. Em sẽ chăm sóc chú thật tốt".
Chữ viết nắn nót, gọn gàng. Câu cú gãy gọn, chấm phẩy đúng chỗ. Tả chú gà cũng đầy đủ từ "ngoại hình" đến "tính cách". Thế nhưng, từ đâu bỗng xuất hiện một chi tiết khiến ai nấy cười nghiêng ngả: Chú có thể đẻ ra những quả trứng khác, chú chăm con rất khéo. Trời ơi, gà trống mà biết... đẻ con, học sinh này cũng đi trước thời đại quá rồi. Có khiếu văn chương nhưng thiếu kiến thức thường thức quá rồi, phải bổ sung ngay nếu không "sai một ly đi một dặm" con nhé.
Trước đó, một bài văn được chia sẻ lên mạng xã hội đã khiến các bậc phụ huynh được phen cười lăn lộn. Theo đó một cậu bé học lớp 3 được giao đề bài: "Hãy viết một đoạn văn tả về một con vật mà em yêu thích". Tuy nhiên cậu học trò nhỏ có vẻ đã nhầm lẫn "nhẹ" và chuyển sang tả... món ăn! Bài văn của cậu bé cụ thể như sau:
"Có rất nhiều con vật mà em thích. Nhưng em thích nhất là con chó. Không những em thích mà bố em cũng rất thích. Cứ dịp cuối tuần hoặc cuối tháng, bố em bảo mẹ em chiều nay làm tí chó đi. Vì mẹ em không có tiền nên mẹ em chỉ mua một cân. Thế là mẹ cho vào luộc hoặc nấu rượu mận. Vậy là tối hôm đó, em và bố mẹ rất thích".
Hiểu Đan