(Tổ Quốc) - Trong bữa ăn, tôi vui vẻ tiết lộ với gia đình chồng mình đã mang thai được hơn 2 tháng. Nhưng em chồng nghe xong lại hất luôn mâm cơm xuống đất.
Cưới xong, tôi sống cùng bố mẹ chồng. Cũng phức tạp, song em chồng mới chính là người tôi phải ra sức lấy lòng, nịnh bợ. Lý do 1 phần bởi nó được bố mẹ chiều. Thân thiết lấy lòng em chồng cũng coi như có người nói đỡ mỗi khi bố mẹ trách mắng. Mà 1 lời của em nó còn hơn mấy lần lời của chồng tôi. Và quan trọng nhất, em chồng mới là người tính tình khó chịu, khó chiều.
Chỉ sau vài lần tiếp xúc, tôi đã xác định được đối tượng chính mà mình cần lấy lòng ở nhà chồng. Thế nhưng, đã 8 tháng trời về chung sống, tôi với nó vẫn chẳng thể hòa hợp. Bản thân tôi thực tế chỉ bằng mặt chứ cũng chẳng ưa nổi.
Nghĩ mà xem, con bé kém tôi 2 tuổi nhưng lúc nào cũng hách dịch, lên mặt dạy đời. Nó còn lười biếng, mọi chuyện lớn nhỏ tôi lo hết. Tôi chẳng kêu ca thì chớ, nó lại chê ngược tôi làm bẩn, làm không đẹp, không cẩn thận...
Nấu ăn cả nhà khen ngon, nó chỉ cần chê 1 món là sau tôi phải điều chỉnh cho phù hợp. Mua đồ tráng miệng nó đòi đồ đắt tiền, trong khi đã ra trường mà chẳng góp đồng nào. Ngày lễ thì đòi anh chị tặng quà, còn sinh nhật tôi nó chẳng có 1 lời chúc. Hay quần áo giặt xong không thơm thì nó đổ tại tôi mua nước giặt đểu. Mà rõ ràng thời tiết không có nắng, quần áo khó khô mới là nguyên nhân chính. Song tôi có giải thích thế nào thì em chồng cũng chỉ khăng khăng theo ý mình.
Ức chế lắm, nhưng tôi cũng chỉ dám lên kêu ca với chồng. Còn trước mặt em chồng, tôi vẫn khá "hèn", ậm ừ kêu chị làm lại, cho tới khi hợp ý em chồng mới thôi!
Còn em chồng, nó tỏ ra không ưa chị dâu ra mặt. Dù tôi có làm đủ thứ, nó vẫn lạnh lùng. Thậm chí, nhất cử nhất động của tôi trên mạng xã hội nó cũng về mách lại mẹ chồng. Đâu chỉ có thế, nó còn thêm mắm dặm muối để biến tôi thành nàng dâu xấu tính.
Tôi trước giờ được đánh giá là người dịu dàng, khéo léo. Tuy nhiên, về làm dâu cũng nhiều bận tăng xông. Nếu không phải vì chồng cũng kiếm ra tiền, lại chiều chuộng có lẽ tôi đã vùng lên rồi.
Thế nhưng, phải tận hôm vừa rồi tôi mới khóc nức nở, đốp lại cô em chồng khó tính. Bữa tối ấy, tôi chuẩn bị mâm cơm rất thịnh soạn. Vì hôm ấy tôi rất vui, tôi vừa đi khám sau khi thử que thử thai lên 2 vạch đỏ chóe.
Lúc tôi chuẩn bị bê mâm cơm ra bàn ăn, chồng nhìn thấy đã vội vàng đỡ hộ. Em chồng đã nguýt dài:
- Mẹ thấy chưa? Bảo chở mẹ đi chợ thì kêu bận. Chở em gái đi phỏng vấn thì kêu mệt. Vợ có bê mâm cơm từ bếp ra bàn ăn 3 bước chân cũng phải hộ.
- Im đi, cái con bé kia! Vợ anh mà anh không được phục vụ à?
Câu chuyện kết thúc tại đó. Còn tôi ngồi vào bàn. Xới cơm cho mọi người xong, tôi ngồi dõng dạc thưa chuyện.
- Bố mẹ ạ, con có chuyện cần nói ạ. Chúng con có tin vui rồi. Bác sĩ bảo hơn 8 tuần rồi ạ.
- Con có bầu?
Mẹ chồng tinh ý đã hỏi lại ngay. Tôi và chồng nắm tay nhau ở dưới gầm bàn, rồi cùng gật đầu đầy hạnh phúc. Bố mẹ khá bất ngờ, cũng rôm rả hỏi chuyện lại. Thế nhưng, cô em chồng thì há hốc mồm, 1 lúc sau bỗng tức giận hất tung mâm cơm tôi dày công chuẩn bị xuống sàn. Rồi nó chỉ mặt tôi, quát:
- Chị nói láo, sao mà chị có bầu được? Mới tháng trước chị còn mua băng vệ sinh cơ mà? Bầu bí mà vẫn "bị" à? Chị nói đi, chị lười làm việc nhà nên nói láo đúng không? Không ngờ là bị tôi phát hiện đúng không?
Mà anh xem lại vợ mình đi. Cưới nhau gần năm trời chả gì. Đúng dạo này anh bận thì chị ý lại có. Liệu đúng là con anh không? Hay lại đổ vỏ thì nhục, nhục cả dòng họ.
Tôi nghe mà sốc. Nước mắt cứ thế rơi lã chã. Chồng tôi thì giận lắm, giơ tay tát em chồng 1 cái. Bố mẹ chồng thì thay vì bênh vực tôi, lại can không cho chồng tôi đánh cô em. Bà còn nói 1 câu như xát muối vào tim tôi:
- Nếu có bầu sao lại mua băng vệ sinh? Con xem lại vợ mình đi. Có phải nó nói dối để trốn việc nhà không?
Tôi phải 1 lúc sau mới trấn tĩnh lại được. Lúc này, tôi hít 1 hơi thật sâu lấy bình tĩnh, rồi bảo:
- Chuyện mua đồ phụ nữ vì con không biết mình mang bầu. Nhưng con thấy lạ đó ạ, con mua mấy đồ tế nhị đó luôn kín đáo. Mua xong để trong tủ ở phòng ngủ. Sao em chồng lại biết? Chẳng lẽ em vào phòng anh chị lục đồ à? Nếu đúng, từ nay về sau con xin phép làm khóa để đóng cửa lại. Dù là người 1 nhà nhưng ai cũng cần có không gian riêng.
Tiếp nữa, chuyện chúng con khó đậu thai đã giữ kín suốt mấy tháng nay. Cứ cuối tuần vợ chồng con lại đi khám, bốc thuốc. Do đó, chồng con mới không có thời gian đưa mẹ đi chợ. Con chẳng hiểu mọi người nghĩ con ngoại tình vào lúc nào? Ngày đi làm bận tối mặt. Tan ca là đi chợ, nấu cơm. Việc nhà xong xuôi cũng nửa đêm. Lúc đó chồng con ở nhà, không lẽ mọi người cho rằng chồng đưa con đi ngoại tình chắc? Con dâu bố mẹ có thể nghi ngờ, chứ con trai bố mẹ cũng không tin sao ạ?
Tôi nói xong, bố mẹ chồng vội vàng xuống nước. Còn cô em chồng thì tẽn tò. Hôm đó, chồng cũng chứng kiến được sự quá đáng của gia đình mình dành cho vợ. Thế nên, anh đã chủ động đề nghị ra riêng. Bố mẹ chồng đương nhiên không muốn, nhưng chúng tôi đã quyết. 8 tháng chung sống để hiểu tính cách của nhau, gắn kết tình cảm gia đình thế là quá đủ. Giờ là lúc tôi phải được nghỉ ngơi nhiều hơn.
M52