(Tổ Quốc) - Tôi cứ tưởng mình may mắn khi gặp được một người đàn ông tốt. Cho đến tận ngày cưới, bí mật của anh mới phanh phui khiến tôi bàng hoàng.
Có lẽ với mọi người, ngày cưới là ngày hạnh phúc nhất, vui vẻ và đáng nhớ nhất. Nhưng với tôi, đó là cái ngày mà tôi không còn muốn nghĩ đến nữa. Cay đắng, đau xót và bẽ bàng làm sao?
Gia đình tôi giàu có nên tôi được cưng chiều từ bé. Lớn lên, sau khi đi du học về, tôi vào làm cho một công ty nước ngoài, lương rất cao. Ở tuổi 30, tôi đã tự mua nhà, mua xe ô tô và có cuộc sống sang chảnh. Vì tư tưởng tiến bộ nên tôi không muốn bị ràng buộc hôn nhân mà chỉ muốn có một đứa con để vui vẻ, tận hưởng cuộc sống mẹ đơn thân.
Nhưng rồi trái tim tôi nhanh chóng ngã gục trước sự xuất hiện của Tuấn. Tuấn hào hoa, ăn nói lịch thiệp, hài hước, vẻ ngoài đẹp đẽ. Chúng tôi gặp nhau trong một quán bar và trải qua "tình một đêm" trước khi chính thức yêu nhau. Càng bên anh, tôi càng say đắm, không gặp chừng một ngày là nhớ anh đến phát điên lên. Tôi biết, mình yêu anh rồi.
Chính tôi đòi hỏi đám cưới. Tuấn không đồng ý. Anh nói còn muốn phấn đấu cho sự nghiệp nên chưa muốn kết hôn. Để giữ chân anh, tôi quyết định "thả" cho có bầu. Quả nhiên, khi biết tôi có bầu, Tuấn buộc phải cưới tôi làm vợ. Tôi đã nghĩ rằng tôi có thể sống bên người đàn ông mà mình yêu thương nhất, sống một cuộc sống đầy đủ tiện nghi và cả tình yêu.
Nhưng rồi mơ ước của tôi nhanh chóng vỡ vụn. Vào ngày cưới, khi chúng tôi đang trao nhẫn cưới thì quan khách ồn ào náo nhiệt. Có người to tiếng, có người thì thào nhưng đủ để tôi hiểu mọi chuyện. Bên ngoài có sự xuất hiện của một người đàn bà điên. Cô ta ôm con búp bê vải trên tay, gào thét, đập cả vào ảnh cưới của chúng tôi ngoài sảnh nhà hàng.
Một vài người bảo: "Đấy. Con bé V, vì bị thằng Tuấn hắt hủi bỏ rơi mà phát điên. Tội nghiệp". Cứ thế, người này vài câu, người nọ vài câu, chẳng ai còn để ý đến cô dâu đang đứng bẽ bàng như tôi. Sau khi bảo vệ kéo người đàn bà ấy ra khỏi nhà hàng thì hôn lễ của chúng tôi cũng chẳng còn trọn vẹn nữa. Mọi thứ diễn ra ngột ngạt, chóng vánh, ngượng ngùng.
Những câu nói của quan khách cứ vang ong ong trong đầu tôi. Mọi người ạ, dù chồng ra sức thanh minh, bảo cô ta phát điên chẳng phải do anh nhưng tôi không còn tin anh nữa. Tôi có nên tìm kiếm thông tin liên quan đến chuyện xưa của họ không? Nếu thật chồng tôi từng phụ bạc cô ta thì bây giờ anh cưới tôi chắc chẳng phải vì yêu tôi mà vì lý do khác. Tôi không còn hạnh phúc nữa mà cảm thấy chông chênh quá. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
(kieuanh...@gmail.com.vn)
N.T.M.H