(Tổ Quốc) - "Thất vọng tột độ về chồng, em tỏ thái độ luôn: 'Vậy anh tự kiểm đi, phong bì nào của anh thì anh giữ, còn lại cứ để đó cho tôi. Tối anh ngủ phòng này, tôi sang phòng bên nằm'", cô vợ kể.
Các cụ vẫn có câu "Của chồng công vợ", sau cưới tài chính kinh tế gia đình sẽ để 1 người giữ và phụ nữ thường là tay hòm chìa khóa. Vậy nhưng chú rể trong câu chuyện mới được chia sẻ trên mạng xã hội dưới đây do tính toán chắc nịch quá, sau kết hôn lại muốn tiền nong sòng phẳng với vợ khiến cô dâu sốc và có màn "phản pháo" cực quyết liệt.
Cô dâu mới tâm sự: "Lúc yêu, em tôn trọng quan điểm: 'Tài chính phân minh, ái tình song phẳng'. Nhưng đó là chuyện khi yêu, còn một khi đã là gia đình rồi, tiền nong phải dồn 1 mối. Chồng hay vợ quản không quan trọng, ai giữ tiền tốt hơn người ấy cầm kinh tế. Vậy mà ngay đêm tân hôn, chồng đã giội cho em gáo nước lạnh tới tim.
Nói chung ngay lúc yêu em đã biết lão có tính rạch ròi. Được thời gian đầu theo đuổi thì đi ăn đi chơi lão ấy bỏ tiền. Sau khi hai đứa chính thức yêu thì đi ăn bữa nào cưa đôi tiền bữa đó, hoặc nay anh trả, mai em trả.
Ban đầu em cũng hơi sốc với cách hành xử này, khi lão nói em hơi ngớ người song lão giải thích: 'Anh muốn tiền nong cứ rạch ròi cho thoải mái. Như thế mình không mang tiếng lợi dụng nhau'.
Cũng chẳng biết có phải vì yêu quá nên em mù quáng mà thấy lão nói thế cũng có lý. Song nghĩ hẹn hò thì thế, chứ cưới về rồi phải khác.
Ai ngờ hôm cưới, khách khứa về hết, dọn dẹp xong xuôi em mệt nhoài lê bước về phòng, tính tắm giặt rồi ngủ sớm. Thế mà vừa đẩy cửa vào, lão đã bảo: 'Em bật điện lên cho sáng để mình kiểm phong bì cưới'.
Mệt quá, em xua tay: 'Thôi để mai đi anh, nay em không đủ sức ngồi đếm tiền đâu'.
Thế mà lão bảo: 'Mệt cũng phải cố chứ. Chuyện tiền nong không chần chừ được. Anh muốn rõ ràng, rành mạch ngay từ đầu. Phong bì của đứa nào đứa ấy giữ. Sau này bạn ai người ấy đi trả nợ. Trước anh cũng nói rồi đó, tiền tài phải phân minh'.
Ôi, nghe chồng nói mà em choáng hẳn. Tưởng lúc yêu mới thế, cưới rồi lão vẫn muốn tiền ai người ấy cầm, không lai dính dáng liên quan ai. Thế thì còn gì là vợ chồng. Hóa ra hôn nhân trong mắt lão chỉ là góp gạo thổi cơm chung.
Thất vọng tột độ về chồng, em tỏ thái độ luôn: 'Vậy anh tự kiểm đi, phong bì nào của anh thì anh giữ, còn lại cứ để đó cho tôi. Tối anh ngủ phòng này, tôi sang phòng bên nằm'.
Lão nghe em nói, trợn mắt: 'Ý em là sao? Đêm tân hôn lại sang phòng khác ngủ?'.
Em cười nhạt: 'Tân hôn tân hiếc gì, chẳng phải anh coi cuộc hôn nhân này chẳng qua chỉ là góp gạo thổi cơm chung đó thôi. Mà nếu đã như thế thì cứ rạch ròi hết, không chỉ tiền. Chuyện sinh hoạt ăn ở cũng phân chia rõ ràng. Ngày mai tôi với anh sẽ ngồi lại với nhau 1 ngày để lập ra từng khoản quy định. Nếu muốn ăn cơm chung thì tiền gạo tiền thức ăn chia rõ mỗi đứa bao nhiêu. Đóng theo bữa hay theo ngày. Thậm chí chuyện chăn gối vợ chồng chúng ta cũng nên xem xét xem có nên rạch ròi, trả phí cho nhau không'.
Lão ngồi trên giường nghe mà tái mặt. Em thì vẫn ba máu sáu cơn, cảm giác không còn chút mùi mẫn, rung rinh gì về tân hôn. Nói xong, em vào lấy gối ôm chăn sang phòng bên. Lão kéo tay vợ lại mà em một mạch vác chăn đi.
Khoảng hơn tiếng sau, chắc lão không ngủ được mới mò sang phòng em. Định kéo chăn nằm cùng mà em đẩy xuống đất. Biết em thái độ thật rồi, lão mới ghì vợ vào lòng thủ thỉ: 'Anh biết anh sai rồi, em đừng để bụng nhé. Đã là vợ chồng, có gì không hay không phải thì cứ thẳng thắn bảo nhau để mình cũng hoàn thiện lại bản thân cho cuộc hôn nhân của mình được hạnh phúc.
Anh yêu mới lấy em, muốn cùng em vun đắp tương lai, chứ tuyệt đối không có tính toán là góp gạo thổi cơm chung như em nghĩ. Cũng tại trước giờ anh quen sống kiểu sòng phẳng như thế nhưng nó sẽ là trước kia. Còn giờ, anh có vợ làm hậu phương, kinh tế chúng mình thu về một mối. Vợ sẽ làm tay hòm chìa khóa của anh".
Lão năn nỉ các kiểu em mới cho qua rồi hai đứa kể chuyện tới 3 giờ sáng mới đưa nhau về phòng tân hôn khi mà mọi chuyện đã thông suốt".
Theo dõi hết câu chuyện của cặp đôi này, hầu hết chị em đều thích cách hành xử của cô vợ trẻ. Đúng thật, hôn nhân giống như 1 hợp đồng qua lại giữa 2 con người hoàn toàn khác biệt. Bản hợp đồng ấy muốn duy trì, tồn tại được lâu thì mọi điều khoản phải rõ ràng, rành mạch. Nhưng sự rõ ràng ấy phải dựa trên nền tảng tình cảm gia đình chứ không phải sòng phẳng kiểu phận ai người ấy lo, tiền ai người ấy quản như anh chồng trên.
Thế nên khi bước chân vào cuộc sống gia đình, vợ chồng phải thẳng thắn đưa ra quan điểm về cuộc sống gia đình của mình để mà đi tới 1 hướng chung cho cả hai cùng bước. Có như thế hôn nhân với bền chặt mãi mãi.
Hải Hương