(Tổ Quốc) - Tôi rất giận vợ, chuyện lớn như thế mà cô ấy không gọi điện báo cho tôi biết, làm tôi lo lắng vô cùng.
Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình... Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài - Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Chào chị Hướng Dương,
Tôi biết vợ tôi thường đọc các bài tư vấn của chị nên tôi viết gửi lên đây, hi vọng lúc nào vợ tôi sẽ đọc được và hiểu những thắc mắc suy tư của tôi.
Chúng tôi kết hôn 4 năm rồi và có 1 con trai 2 tuổi. Vợ chồng tôi kinh tế còn khó khăn nhưng tôi rất chịu khó kiếm tiền chị ạ. Tôi làm ngày làm đêm, lúc nào cũng chỉ mong mang thêm được chút tiền về cho vợ trang trải các chi phí sinh hoạt được thoải mái hơn. Tôi cũng mong cô ấy hiểu điều đó mà giúp chồng mọi việc đối nội đối ngoại đồng thời cơm nước cửa nhà con cái cho tôi an tâm. Thực sự tôi rất có ý thức về trách nhiệm trong chuyện lo kinh tế cho gia đình.
Thế nhưng 2 ngày trước, khi tôi tăng ca trở về thì thấy nhà cửa vắng tanh, không thấy vợ con đâu. Lúc đó tôi tưởng vợ giận dỗi gì nên bỏ về quê nhưng khi lướt qua căn phòng thì thấy mọi thứ vẫn y nguyên. Dường như vợ tôi chẳng mang theo quần áo hay đồ dùng cho con. Vậy thì cô ấy đi đâu lúc nửa đêm như thế?
Tôi rút điện thoại gọi cho vợ thì phải tới cuộc gọi thứ 4 cô ấy mới bắt máy và thông báo rằng đang ở trong viện. Con trai tôi bị sốt cao, vợ không yên tâm nên nửa đêm bắt taxi đưa con vào viện. Trên đường đi, tôi rất lo cho con nhưng khi đến nơi thấy bác sĩ bảo không có việc gì, con đã được hạ sốt và đang nằm ngủ thì tôi lại rất giận vợ. Chuyện lớn như thế mà cô ấy không gọi điện báo cho tôi biết, làm tôi lo lắng vô cùng.
Tôi trách vợ vài câu thì cô ấy giận dỗi gào thét mắng mỏ tôi ngay tại bệnh viện. Đến khi y tá ra khuyên can thì cô ấy mới bình tĩnh lại rồi đuổi tôi về. Giận nên tôi bỏ về ngay lập tức. Nhưng cả đêm đó tôi không ngủ được chị ạ. Sao vợ tôi 26, 27 tuổi rồi mà còn cư xử không khác gì 16, 17 tuổi vậy? Cô ấy lo cho con, chẳng lẽ tôi không lo? Cô ấy giận gì tôi? Tại sao lúc đó cô ấy không gọi điện cho tôi để tôi bớt sợ hãi khi về nhà mà không thấy vợ con đâu.
Sáng hôm sau tôi phải đi làm sớm, đến tận trưa tôi mới rảnh rỗi liền gọi điện hỏi vợ xem đã về nhà chưa thì cô ấy đáp cụt lủn một từ "Rồi" sau đó cúp máy. Tôi bực quá chị ạ, có người vợ nào đối xử với chồng thiếu tôn trọng thế không? Vậy mà đêm tôi về thì vợ vẫn không nói một lời với tôi. Tôi thấy rất khó hiểu và cũng khó chịu. Mong chị cho tôi đôi lời khuyên vì tôi không hiểu mình sai ở đâu mà vợ lại đối xử với tôi như vậy! Chân thành cảm ơn chị! (vankinh…@icloud.com)
Chào bạn,
Đầu tiên Hướng Dương hi vọng bạn hiểu rằng trách nhiệm của một người chồng, người cha trong nhà không phải chỉ ở việc lo lắng kinh tế cho gia đình, mà còn bao gồm rất nhiều nghĩa vụ và trách nhiệm khác nữa bạn ạ. Chẳng hạn như việc bảo vệ vợ con, có mặt lúc cần, việc nặng nhẹ kể cả nội trợ cũng rất cần đến bàn tay người đàn ông, và cả việc chăm sóc nuôi dạy con cái… Nhưng hiện giờ, một nửa trách nhiệm của bạn, bạn đã đặt hết sang cho vợ thế nên bạn không thấu hiểu được những vất vả khó nhọc của cô ấy.
Bạn cãi nhau với vợ tại bệnh viện rồi bỏ về nhà, để mặc vợ con trong viện như thế là bạn đã sai rồi. Lúc đó chắc hẳn vợ bạn đang rất buồn, vừa lo lắng cho con, vừa thấy sự vô tâm của chồng, cô ấy suy sụp lắm đấy. Hướng Dương hi vọng bạn sẽ mở lời xin lỗi vợ vì việc này. Có bao giờ bạn nghĩ rằng vì bạn vắng nhà nhiều nên khi con sốt, cần đi viện, cô ấy không lập tức gọi cho bạn, bởi vì cô ấy đã quen tự dựa vào chính mình rồi. Biết điều đó, bạn có đau lòng không? Khi mà thời điểm vợ con cần bạn nhất thì bạn lại không thể ở bên họ. Thậm chí đến tận trưa hôm sau bạn mới có thể gọi điện hỏi thăm con. Thế nên, bước tiếp theo Hướng Dương hi vọng sau này bạn sẽ sắp xếp lại công việc để có nhiều thời gian thêm cho gia đình.
Một điều rất quan trọng nữa, đó là bạn và vợ đang thiếu những cuộc trò chuyện chia sẻ với nhau. Vì thiếu sự thấu hiểu và thông cảm cho nhau nên vợ bạn đang trách móc bạn, thành ra cô ấy có nhiều lời nói, hành động làm bạn cảm thấy bị tự ái, còn bạn thì giận ngược lại cô ấy. Cứ như thế này thì tình cảm sẽ bị rạn nứt rất nhiều.
Hai người thật sự cần ngồi lại nói chuyện với nhau và bạn nên là người chủ động làm điều đó. Hãy dỗ dành cô ấy một chút, nói rõ ràng với cô ấy thêm nữa, để cô ấy hiểu bạn cũng quan tâm tới gia đình, muốn làm tất cả những điều tốt đẹp nhất cho vợ con.
Hãy gạt đi sĩ diện và tự ái trước mắt để làm lành với vợ và ở bên con nhiều hơn bạn nhé! Họ thực sự rất cần cả con người bạn chứ không phải mỗi tiền bạc!
Chúc gia đình bạn luôn đầm ấm, vui vẻ và hạnh phúc!
Hướng Dương.
Chị Hướng Dương