Mẹ chồng nhắc khéo "biếu Tết cho sớm...", tôi có hành động khôn khéo khiến bà thôi đòi hỏi

(Tổ Quốc) - Cả tháng nữa mới tới Tết nhưng mẹ chồng tôi mấy nay gọi liên tục, hỏi về việc biếu xén, lễ lạt.

Ngày xưa nhỏ dại thích Tết bao nhiêu thì giờ tôi lại sợ Tết bấy nhiêu. Không biết có phải vì vợ chồng tôi còn khó khăn nên mới thấy vậy không nữa...

Tôi với Đoàn 2 quê, kết hôn xong thì quyết định ở Hà Nội lập nghiệp. Sau 4 năm trời bươn trải thì thành quả khiến cả vợ chồng tôi tự hào nhất là mua được căn chung cư 2 phòng ngủ và có 1 cô công chúa. Dù nợ vẫn còn nhưng ít nhất cũng an cư, có chỗ chui ra chui vào vững chãi, thoải mái thay vì căn phòng trọ ổ chuột như xưa.

Tuy nhiên, thời điểm này mỗi sau khi trả góp tiền nhà cho ngân hàng xong, chúng tôi chỉ còn khoảng 12 - 13 triệu để tiêu pha tất tần tật mọi thứ. Số tiền đó ở quê có thể bình thường, tiêu thoải mái, nhưng gia đình 3 người ở Hà Nội lại là 1 vấn đề khác. Tháng này tôi cũng phải cố gắng tính tính toán toán vẫn thiếu trước hụt sau.

Đấy, chỉ riêng chi tiêu sinh hoạt đã không mấy dư dả, chúng tôi còn phải lo cho bố mẹ chồng. Nói là lo cho thì không đúng, bởi ông bà đã có lương hưu, đủ sống ở quê. Song, mẹ chồng tôi cực kì hay đòi hỏi. Đợt hè thì muốn mua quạt điều hòa vì bà không nằm được điều hòa (dù phòng đã lắp sẵn). Tôi phải đi vay nóng đồng nghiệp để mua. Đợt lạnh vừa rồi thì bảo ốm, già cả rồi nên yếu, muốn mua máy sưởi. Tôi không vui, nhưng cũng cắn răng rút ví mua cho. Cuối cùng, được 2 hôm lại kêu khó chịu, bà toàn đốt củi, ngồi đun nước, nướng khoai cho ấm! Có cáu tiết không cơ chứ!

Chưa hết đâu, mẹ chồng tôi cứ nhõng nhẽo và đòi hỏi như thế. Dăm bữa nửa tháng lại gọi lên đòi 1 món đồ, mà giá trị cũng 3 - 5 triệu chứ đâu có ít. Thử hỏi, tiền thì đã ít, lại bớt 1/3 cho mẹ chồng rồi thì chúng tôi sao mà không túng thiếu cho được? Mà bà biết rõ hoàn cảnh chúng tôi đang nợ ngân hàng rồi mức thu nhập cũng bình thường chứ không phải không nhé! Vậy mà vẫn không ngừng "moi" tiền từ con dâu, chắc bà sợ tôi tiêu hết tiền của con trai bà?

Mẹ chồng nhắc khéo

(Ảnh minh họa)

Xưa giờ bà vẫn thế, tôi vẫn nhịn. Thế nhưng, đợt này vừa mua máy sưởi mấy triệu xong, bà lại đã gọi điện lên nhắc khéo: "2 đứa xem đợt này biếu xén thế nào để ông bà sắm Tết cho sớm sủa, như mọi năm đợi 2 đứa về mà chả còn gì để mua đó. Hàng vét, hàng tồn chán lắm".

Tôi nghe mà chán. Thứ nhất, bố mẹ là người có lương, mấy thứ cho Tết đáng lẽ ông bà phải tự sắm chứ không nên trông chờ hoàn toàn vào chúng tôi. Thứ 2, vợ chồng tôi chỉ về ăn Tết cùng 1-2 ngày, phải mua sắm tất tần tật thật sự quá đáng, nếu giàu có chẳng nói chứ chúng tôi nghèo mà. Tiếp nữa, Đoàn cũng cho bố mẹ 1-2 triệu từ tháng giáp Tết, rồi khi được thưởng Tết chúng tôi biếu thêm khoảng 3-5 triệu (tùy mức thưởng) nữa, vậy mà mẹ chồng vẫn kêu ca.

Như bình thường, tôi chỉ vâng dạ với mẹ chồng sau đó thì kêu than với Đoàn, nhưng năm nay tình hình khó khăn, chưa biết thưởng Tết có hay không. Vậy mà mẹ chồng lại còn đòi biếu xén sớm, tôi mới không nhịn được.

Hôm cuối tuần về quê chồng, tôi mới vào phòng có lắp điều hòa, rồi bảo mẹ chồng: "Mẹ ơi, mẹ không dùng điều hòa thì cho con đem bán đi nhé. Điều hòa 2 chiều bán đi cũng đủ mẹ sắm Tết đó.

Nói thật với mẹ, năm nay kinh tế khó khăn, thưởng Tết chả biết có hay không, lương thì giảm, nợ ngân hàng vẫn còn nhiều, chúng con cũng muốn làm tròn chữ hiếu với bố mẹ nhưng thật khó quá. Mà mẹ thì không nằm được điều hòa nên bán cái này đi mẹ nhé, mùa hè bọn con về thì chịu nóng tí không sao".

Mẹ chồng tôi nghe xong thì giãy nảy lên, quyết giữ lại. Bà bảo bố chồng nằm, rồi thì nhà ai cũng có nhà mình cũng phải giữ cho đẹp mặt với hàng xóm. Tôi mới ngây ngô hỏi: "Thế mẹ lấy đâu ra tiền sắm Tết sớm ạ? Bọn con năm nay thì không sớm được rồi, mà sợ còn không có nhiều cơ".

Mẹ chồng tôi mới lảng lảng, bảo sẽ có cách, rồi bỏ ra ngoài. Tôi ngồi trong phòng, chỉ biết phì cười vì dáng vẻ vừa rồi của mẹ chồng.

M52

Tin mới