(Tổ Quốc) - Trên thực tế, không thừa nhận sai lầm chính là một sai lầm.
Nhiều người thường quan tâm nhau bằng những câu hỏi: Công việc dạo này thế nào, sự nghiệp phát triển chứ? Gia đình ổn không? Con cái thế nào? Hôn nhân có tốt đẹp không?
Trước khi trả lời hãy tự đưa ra cho mình câu hỏi: Liệu tính cách và lối sống của mình đã hoàn thiện chưa!
Người ta mất 12 năm học qua các bậc học từ tiểu học cho đến phổ thông trung học, 4 đến 5 năm đại học và nhiều hơn thế nữa để chinh phục những tấm bằng cao hơn. Nhưng ai cũng sẽ mất cả đời để học cách yêu thương. Bởi chỉ khi trải qua chúng ta mới hiểu được mọi cung bậc cảm xúc và cách đối mặt với giông tố nhẹ nhàng sẽ khó đến thế nào.
Khi bước vào hôn nhân đừng nghĩ chỉ có tình yêu là đủ, ai cũng phải học cách làm chồng, làm vợ, làm cha, làm mẹ.
Đầu tiên, hãy "học cách thừa nhận sai lầm"
Mọi người thường không chịu thừa nhận sai lầm của mình và có xu hướng đổ lỗi cho người khác. Họ quá dễ dãi với bản thân nhưng lại khắc nghiệt với người xung quanh.
Trên thực tế, không thừa nhận sai lầm chính là một sai lầm.
Đối tượng bạn gây ra sai lầm có thể là bố mẹ, người thân, bạn bè, người yêu và cả người bạn đời nhưng hãy nhớ, nhận sai không làm giảm đi thể diện mà nó chính là 1 trong những cách tốt nhất hàn gắn mối quan hệ khi bị tổn thương.
Học cách thừa nhận sai lầm chính là sự thực hành chân thực nhất, giúp bạn trưởng thành tốt nhất.
Thứ hai, "học nhẹ nhàng"
Nói vui nhưng rất sát thực tế thì cấu tạo của răng rất cứng nhưng cấu tạo của lưỡi lại mềm. Tuy nhiên, nghịch lý là khi chúng ta già đi, răng sẽ rụng hết mà lưỡi thì chẳng bao giờ rụng.
Bởi vậy, bạn phải học cách khiến mình trở nên mềm mại, trong suy nghĩ, trong hành động, trong cách ứng xử và nhất là trong tình yêu với bạn đời. Cuộc sống của bạn là đường 1 chiều, nếu cứ sống cứng nhắc với nhau sẽ chẳng còn cơ hội để quay lại thời gian mà sửa chữa, vun đắp.
Một trái tim mềm mại và bao dung sẽ giúp bạn xua tan muộn phiền, không sân si, không thù hận. Bởi nhẹ nhàng sẽ khiến tâm hồn bạn thanh thản đầu tiên trước khi người khác được "hưởng".
Thứ ba, "học nhẫn"
Các cụ ta vẫn đề cao chữ Nhẫn. Và có lẽ cuộc sống hiện đại, hối hả đến đâu người ta vẫn cần "đánh vần" chữ Nhẫn. Đặc biệt là trong quan hệ hôn nhân, nếu ai cũng biết "nhẫn" thì những cuộc ly hôn chóng vánh sẽ không ngày càng gia tăng.
Bình tĩnh chính là cách giúp bạn vượt qua mọi vấn đề khó khăn. Ôm lửa giận ngùn ngụt chỉ khiến vợ hận chồng, chồng chán vợ. Nhưng nếu bạn biết "lùi lại 1 bước", nhìn toàn cục diện rồi nhẫn nại chờ đợi thời cơ, suy nghĩ thấu đáo bạn sẽ tránh được rất nhiều điều đáng tiếc. Và chắc chắn dù kết quả thế nào bạn cũng không có gì để ân hận.
Sử dụng trí tuệ và khả năng để biến việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thành không có là bản lĩnh mà không phải ai cũng làm được.
Thứ tư, "học cách giao tiếp"
Rất nhiều cặp vợ chồng ly hôn không phải do ngoại tình, bạo lực gia đình hay nhiều lý do khác mà chính là thiếu sự giao tiếp trong cuộc sống hàng ngày.
Thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn - Ấy vậy mà vợ chồng như 2 người ở ghép trong 1 ngôi nhà với chồng chất những trách nhiệm con cái và nghĩa vụ "diễn tròn vai" hạnh phúc thì còn gọi gì là hôn nhân.
Điều quan trọng nhất là giao tiếp, chia sẻ. Đừng đòi hỏi đối phương phải hiểu mình khi mình im lặng. Có quá nhiều áp lực vô hình rồi, đừng đè nặng anh ấy bằng những hờn giận vô cớ nữa. Hoặc anh ta không hiểu, hoặc anh ta cố hiểu nhưng lại hiểu sai và đi đến những hành động sai lầm. Vậy tại sao ngay từ đầu không trao đổi cùng nhau?
Thứ năm, "học cách buông bỏ"
Cuộc sống giống như một chiếc vali, hãy nhấc nó lên khi bạn cần, đặt nó xuống khi không sử dụng.
Khi nào chúng ta nên buông tay, giống như việc kéo hành lý nặng nề, không thoải mái và đôi khi không thực sự cần thiết phải ôm đồm nhiều đến thế. Thời gian của cuộc sống là có hạn, thừa nhận sai lầm, tôn trọng lẫn nhau, cố gắng vì tất cả nhưng không được đền đáp thì cũng đừng miễn cưỡng níu kéo. Đôi khi từ vị tha đến mù quáng nó rất mong manh khiến phụ nữ khó để vững lòng trong những quyết định.
Thứ sáu, "học cách tồn tại"
Sẽ có những lúc chúng ta chán cuộc sống, chán mọi thứ, mất phương hướng nhưng luôn nhớ rằng, trời có sụp xuống thì chúng ta vẫn phải tồn tại. Thậm chí không có anh tôi vẫn có thể sống tốt, khỏe mạnh và sống ý nghĩa.
Công việc có thể bị đình trệ, hôn nhân có thể thất bại nhưng bản thân bạn không được phép gục ngã. Khi cánh cửa này đóng lại sẽ có cánh cửa khác mở ra. Mà nếu nó không mở chỉ là do bạn chưa tìm đúng chìa khóa mà thôi. Đứng lên, mạnh mẽ và hiên ngang sống chậm để tận hưởng rồi bạn sẽ nhận ra, còn thở là còn cơ hội được hạnh phúc!
KL