(Tổ Quốc) - Câu hỏi của con trai giống như nhát dao găm vào trái tim tôi...
7 năm trời chung sống với một người đàn ông không có tình cảm, nghĩ đến thôi đã sởn da gà rồi. Chỉ một câu này thôi cũng đủ để miêu tả cuộc đời tôi cho tới thời điểm hiện tại. Cuộc hôn nhân này ngay từ đầu đã sai lầm vì nó không xuất phát từ tình cảm mà bởi sợi dây ràng buộc của đứa con lầm lỡ.
Năm 24 tuổi, tôi trót "vượt giới hạn" cùng chồng sau một trận say bí tỉ ở buổi tiệc sinh nhật hội bạn Đại học. Cả tôi và chồng khi ấy còn quá trẻ để nhận thức mọi thứ, thêm nữa ở thời điểm 7 năm trước, mọi người phải tưởng tượng các biện pháp an toàn còn là thứ gì đó rất đỗi xa lạ. Thành ra biết bao ước mơ, dự định và hoài bão đành phải tạm dừng để chú tâm cho gia đình.
Tôi gặp may mắn hơn một chút vì bố mẹ không hề đay nghiến mà luôn mở lòng tâm sự, an ủi. Kể cả bố mẹ chồng cũng thế, họ chẳng bắt tôi bỏ đứa bé hoặc dồn ép gì cả. Ông bà ấy nói, đẻ con ra thì nuôi, nếu là bé trai thì càng tốt vì chồng tôi là con trưởng. Kể cả chưa có tình cảm gì với nhau thì sau này về chung một nhà dần dà cũng nảy sinh chút nhiều.
Khi còn là một cô bé mới tốt nghiệp Đại học, tôi đã tin vào điều ấy. Hiện tại, con trai của tôi đã 7 tuổi rồi. Bé ngày một trưởng thành mà cuộc hôn nhân của tôi thì dần dần héo mòn.
Đã có những khoảng thời gian tôi thực sự phải gồng mình lên, sống già hơn so với tuổi, âu cũng là để giữ lửa hạnh phúc gia đình. Tôi bắt đầu học nấu ăn ngon, chi tiêu tiết kiệm khôn ngoan, vun vén chuyện nhà cửa nội ngoại đôi bên... Về phía chồng mình, tôi thấy anh ấy cũng đĩnh đạc hơn, mà cả hai chúng tôi rất hợp "chuyện ấy". Vậy mà "toang" thì vẫn cứ là "toang".
Sau những phút giây hạnh phúc ngắn ngủi là hàng loạt cãi vã triền miên. Mọi người có biết thứ mà chúng tôi lôi ra để tranh luận dẫn tới xích mích là gì không? Đó là việc người này đổ lỗi cho đối phương vì đã phá hỏng thanh xuân, làm lụi tắt mọi hi vọng về tuổi trẻ. Trong khi bạn bè ai nấy cũng thành đạt, làm được việc nọ việc kia, trải nghiệm chân trời góc bể thì tôi và chồng luôn đắm chìm trong cảm giác tội lỗi tệ hại.
Sẽ chẳng có gì thay đổi được việc chúng tôi trót ngủ với nhau khi còn trẻ và rồi sinh ra một đứa bé ngoài ý muốn. Không tình yêu thì kể cả có nhiều đứa con cũng khó mà giữ nổi hạnh phúc gia đình.
7 năm trôi qua, tôi và chồng rốt cuộc cũng đi tới quyết định ly hôn. Giấy đã viết, lòng người đã sẵn sàng. Giờ đây chỉ còn cần thủ tục tại tòa nữa là xong.
Tôi với anh ngồi xuống nói chuyện một cách bình đẳng, không cãi vã, không chấp nhất chuyện xưa. Và giờ là tới một vấn đề quan trọng: Ai sẽ nắm quyền nuôi con? Giờ nghĩ lại thấy con tôi thật tội nghiệp. Còn nhỏ nhưng không được hưởng tình yêu thương từ cha mẹ vì chúng tôi còn bận để tranh cãi và giải quyết những khúc mắc trong lòng. Mặc dù vậy, tôi tin là cả anh lẫn tôi đều yêu thương khôn xiết với máu mủ của mình.
Đang bàn bạc với chồng, bỗng con trai tôi mở cửa bước vào phòng. Thực ra trước đó, chúng tôi cũng đã trò chuyện với con. Tuy nhiên, sự xuất hiện đột ngột này vẫn khiến hai vợ chồng có phần bối rối. Nào ngờ, thằng bé đã đứng ngoài nghe thấy hết mọi thứ và nói với chúng tôi những lời khiến cha mẹ cay sống mũi:
"Con muốn hỏi trong bố với mẹ thì ai là người yêu đối phương nhiều hơn? Ai yêu nhiều hơn hẳn sẽ là người có trái tim giàu cảm xúc. Sau này không còn sống chung, người đó sẽ sớm tìm được hạnh phúc mới thôi. Còn con sẽ ở với ai yêu ít hơn, để họ không cô đơn nữa."
Ngay lập tức tôi nhìn chồng và cũng thấy sự bất ngờ hiện rõ trên gương mặt anh. Chúng tôi chẳng thể ngờ con trai mình mới 7 tuổi mà đã suy nghĩ chín chắn như vậy. Nhưng giờ nên trả lời con như thế nào đây? Liệu có khi nào con trai đang hiểu nhầm rằng bố mẹ ly dị là vì một trong hai không còn tình cảm với đối phương? Nếu như vậy thì tôi sợ tâm lý của thằng bé sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều...
Thấy bất ngờ vì suy nghĩ quá "sắc" của con trai mà tôi muốn xé toang đơn ly dị mọi người ạ. Liệu tôi có nên thuyết phục chồng suy nghĩ chín chắn lại thêm lần nữa để bắt đầu lại con số 0 hay cứ tiếp tục rời xa nhau như thế này đây? Tôi bối rối quá, chuyện quyết định ai nuôi con thậm chí còn chưa đâu vào với đâu...
M.B