(Tổ Quốc) - Mấy hôm trước em vẫn được khen là dâu đảm. Vậy mà chỉ vì một sự cố, em bỏ đi khỏi nhà, bây giờ chẳng biết làm sao để quay về.
Em rất xấu hổ khi phải nhắc đến câu chuyện của mình. Là dâu mới, đáng lẽ ra em nên học cách để lấy lòng mọi người một cách chân thành. Được bố mẹ bao bọc từ nhỏ nên mọi thứ với em đều rất bỡ ngỡ. Hơn nữa vì kết hôn vội vàng nên em đã không kịp chuẩn bị hành trang cần thiết để trở thành một người vợ hiền dâu thảo.
Nhà chồng em sống 3 thế hệ với nhau. Em là đứa cháu dâu duy nhất nên lúc nào cũng áp lực phải làm thật tốt. Sau khi trở thành người một nhà, mẹ chồng căn dặn việc nội trợ em đều phải đảm đương. Từ trước đến nay đã có gia phong như vậy. Khổ một nỗi là em không biết nấu ăn, nhưng lại chẳng dám nói thật cho cả nhà biết.
Hôm đầu tiên vẫn còn thức ăn đám cưới nên chỉ việc bỏ lò vi sóng quay lại cho nóng, em cũng chưa phải vẽ vời món khác. Cho đến ngày thứ hai, mẹ chồng nói em nấu cơm. Bà còn cẩn thận nhắc khẩu vị từng người trong gia đình để em nấu món ăn phù hợp, còn nhắc đi nhắc lại bố chồng em dị ứng với tôm.
Nghĩ mãi không ra món ăn, em đành gọi điện cho mẹ đẻ cầu cứu. Lúc ấy do quá vội nên mẹ mang sang món gì, em nhận món ấy. Hơn nữa mẹ chồng và bà nội em chỉ đi tập thể dục đúng một giờ đồng hồ, thành ra khi lấy đồ, em cũng chẳng hỏi kỹ những nguyên liệu có trong đồ ăn.
Trong bữa cơm, ai cũng tấm tắc khen ngon. Thậm chí mẹ chồng còn bảo em khéo tay, nấu giỏi. Nhưng vừa xong bữa thì nhà xảy ra chuyện. Bố chồng em đột nhiên bị nổi mẩn, người nóng ran. Sợ có chuyện không lành, chồng em vội vàng gọi xe cấp cứu đưa bố vào bệnh viện.
Sau khi khám sơ bộ, bác sĩ hỏi buổi tối cả nhà em đã ăn gì? Vì triệu chứng của ông rất giống dị ứng thức ăn. Vừa nghe đến đó, em vội vã gọi cho mẹ hỏi. Quả thật mẹ em đã cho chút tôm vào làm chả mực. Bố chồng em vốn dị ứng tôm, chính vì thế nên sau khi ăn, ông mới là người duy nhất bị nổi mẩn khắp người.
Nhận thuốc xong, cả nhà em ra về. Nhưng vừa đến cổng, chồng kéo em lên phòng rồi quát tháo, bắt mẹ vợ đến xin lỗi. Em không chấp nhận, kết quả là bọn em cãi nhau, trong lúc không làm chủ được suy nghĩ, em đã bỏ về nhà mẹ đẻ.
Em biết mình sai, nhưng đâu đến mức mẹ phải sang xin lỗi chứ? Mẹ em vì thương con, mới lấy chồng hai ngày đã phải về nhà mẹ đẻ nên mấy hôm nay cũng xuống nước, nói sẽ vì con mà chấp nhận hạ mình. Chẳng lẽ em xin lỗi chưa đủ hay sao mà phải kéo cả mẹ em vào chuyện này?
(Xin giấu tên)
T.T.H.N